section.overview
“Mê Man” là một cuộc đối thoại triết học với chính bản thể của nhận thức. Triển lãm này không đơn thuần là sự trưng bày các đối tượng thẩm mỹ, mà là một nghiên cứu hiện tượng học về trạng thái trung gian giữa hiện diện và vắng mặt, giữa tỉnh thức và mộng mị.
Trong chiều kích Heidegger-ian, "Mê Man" khám phá khoảnh khắc "Dasein" (hiện-tồn-tại) bị xáo trộn, khi con người đối diện với "Unheimlich" (cái không quen thuộc) bên trong chính cái quen thuộc. Đây là không gian mà ranh giới giữa chủ thể và khách thể tan biến, nơi mà cái bản ngã và viễn cảnh ngoại giới đan xen vào nhau trong một sự đan chéo của nhận thức.
Vấn đề của cuộc sống hiện đại là khối lượng thông tin mà chúng ta tiếp nhận mỗi ngày nó quá nhiều và đa chiều kích. Làm sao để ta có thể đạt được trạng thái ngưng phán xét để say-sưa trong một hiện thực trần trụi. Mỗi tác phẩm trong triển lãm bày đều có biểu tượng của một sự kết nối. "Metal hearts" là một icon mà tôi đã âm thầm nhắc đi nhắc lại trong các tác phẩm của mình như là một cách giải thích về sự kết nối giữa con người với con người trong cuộc sống hiện đại.
Trong triết học Phật giáo, "Mê Man" tương đồng với khái niệm "Bardo" - trạng thái trung gian giữa sự tồn tại này và sự tồn tại khác. Các tác phẩm của tôi mời gọi người xem bước vào không gian "wu-wei" (vô vi) của Đạo Học, nơi hành động không cố gắng và sự buông bỏ mở ra cánh cửa đến trải nghiệm trực tiếp về thực tại.
Về mặt bản thể luận, "Mê Man" đặt câu hỏi về ranh giới giữa "noumenon" (bản thể) và "phenomenon" (hiện tượng) của Kant. Trong trạng thái mê man, chúng ta thoáng thấy cái vô hạn trong hữu hạn, cái vĩnh cửu trong nhất thời.
"Mê Man" không phải là sự từ bỏ ý thức, mà là sự tỉnh thức sâu sắc hơn đến một thực tại vượt ra ngoài các phạm trù và khái niệm thông thường, một trạng thái đón nhận thế giới như nó đang hiện hữu, không qua lăng kính của ý niệm, biểu tượng và ngôn ngữ nghệ thuật.
Qua "Mê Man", tôi không tìm kiếm sự siêu việt khỏi thế giới, mà là sự đắm mình sâu hơn vào chính thực tại này - để khám phá, như Nietzsche đã gợi ý, rằng hỗn độn không phải là vực thẳm cần phải sợ hãi, mà là nguồn gốc của sự sáng tạo và trở thành.
-Bùi Công Khánh
Nghệ Sĩ
Trong chiều kích Heidegger-ian, "Mê Man" khám phá khoảnh khắc "Dasein" (hiện-tồn-tại) bị xáo trộn, khi con người đối diện với "Unheimlich" (cái không quen thuộc) bên trong chính cái quen thuộc. Đây là không gian mà ranh giới giữa chủ thể và khách thể tan biến, nơi mà cái bản ngã và viễn cảnh ngoại giới đan xen vào nhau trong một sự đan chéo của nhận thức.
Vấn đề của cuộc sống hiện đại là khối lượng thông tin mà chúng ta tiếp nhận mỗi ngày nó quá nhiều và đa chiều kích. Làm sao để ta có thể đạt được trạng thái ngưng phán xét để say-sưa trong một hiện thực trần trụi. Mỗi tác phẩm trong triển lãm bày đều có biểu tượng của một sự kết nối. "Metal hearts" là một icon mà tôi đã âm thầm nhắc đi nhắc lại trong các tác phẩm của mình như là một cách giải thích về sự kết nối giữa con người với con người trong cuộc sống hiện đại.
Trong triết học Phật giáo, "Mê Man" tương đồng với khái niệm "Bardo" - trạng thái trung gian giữa sự tồn tại này và sự tồn tại khác. Các tác phẩm của tôi mời gọi người xem bước vào không gian "wu-wei" (vô vi) của Đạo Học, nơi hành động không cố gắng và sự buông bỏ mở ra cánh cửa đến trải nghiệm trực tiếp về thực tại.
Về mặt bản thể luận, "Mê Man" đặt câu hỏi về ranh giới giữa "noumenon" (bản thể) và "phenomenon" (hiện tượng) của Kant. Trong trạng thái mê man, chúng ta thoáng thấy cái vô hạn trong hữu hạn, cái vĩnh cửu trong nhất thời.
"Mê Man" không phải là sự từ bỏ ý thức, mà là sự tỉnh thức sâu sắc hơn đến một thực tại vượt ra ngoài các phạm trù và khái niệm thông thường, một trạng thái đón nhận thế giới như nó đang hiện hữu, không qua lăng kính của ý niệm, biểu tượng và ngôn ngữ nghệ thuật.
Qua "Mê Man", tôi không tìm kiếm sự siêu việt khỏi thế giới, mà là sự đắm mình sâu hơn vào chính thực tại này - để khám phá, như Nietzsche đã gợi ý, rằng hỗn độn không phải là vực thẳm cần phải sợ hãi, mà là nguồn gốc của sự sáng tạo và trở thành.
-Bùi Công Khánh
Nghệ Sĩ

Mê Man
Tác phẩm

Sự trống rỗng

Trừu tượng 04

Hàng rào xanh

Trái tim kim loại (phiên bản men ngọc)

Đau lòng

Dòng chảy của thời gian

Bầu trời xanh, mây hồng số 1

Tôi không biết gì về những đám mây

Màu sắc thực
Giữ trái tim

Vết xước

Trái tim kim loại số 1

Bầu trời huy hoàng

Cảm xúc dọc

Nước ép tình yêu công bằng

Nước ép tình yêu

Cổng Cam Kết Gia Đình

Trái tim kim loại số 2

Tương lai nứt

Khu ổ chuột Sài Gòn

Trái tim kim loại

Màn che gió

Khi chúng ta mơ quá lâu

Không Tên

Khu ổ chuột Sài Gòn